Sau khi nói xong, cô hỏi: “Có thao tác và dữ liệu nào anh không hiểu không?”
“Không có.” Tống Yến Châu lắc đầu, từ quả cầu dữ liệu của não quang, anh kéo ra một màn hình não quang mới, bày ra cho cô xem một trong những thao tác mà cô vừa nói.
Động tác rất trôi chảy, khiến Diệp Mộ sáng mắt, có lẽ anh rất có tố chất nghiên cứu: “Vậy phiền anh rồi, em đi lên lớp đây.”
“Được.”
Giọng nói của Tống Yến Châu vừa dứt, bóng dáng người bên cạnh đã lóe lên rồi biến mất khỏi thế giới ảo, trong phòng nghiên cứu chỉ còn lại một mình anh bận rộn trước mấy màn hình não quang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây