Chạy được mười mấy phút, Diệp Mộ nghe thấy giọng nói quen thuộc từ trong đám người đang đuổi theo cô.
Là Bạch Ngô.
Diệp Mộ mồ hôi nhễ nhại, nhìn về phía phát ra âm thanh, Bạch Ngô ném một chai nước về phía cô, suýt chút nữa thì rơi trúng người cô, may mà bây giờ cô đã nhanh nhẹn hơn nên đã bắt được.
“Họ nói trưa nay cậu không ăn cơm, có muốn ăn gì không?”
Bạch Hạc Dã đi theo sau lưng Bạch Ngô, hai người họ chạy nhanh, chen lấn với một đám người, đuổi theo đến chỗ gần Diệp Mộ nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây