Diệp Mộ nhỏ giọng hỏi Tống Tư U đang đứng sau lưng: “Ba cậu là ai vậy?”
“Tống Lan” Tống Tư U lại che mặt kín thêm một chút, rất nhỏ giọng trả lời.
Vừa dứt lời, bên phía Sở Du liền vang lên giọng nói của Tống Lan:
“Lâu rồi không gặp? Hiếm khi ông có thời gian gọi điện cho tôi đấy? Nghe nói ông trở lại Học viện Quân sự Liên Ưng dạy đám sinh viên năm nhất à?” Giọng nói rất ôn hoà, ấm áp, cười vừa phải, thái độ thân thiết, rõ ràng là có mối quan hệ rất tốt với Sở Du.
Tư Uyên điều khiển phi thuyền đến bên cạnh Sở Du, chậc chậc hai tiếng: “Có người thật là vô tâm, đến liên quân rồi sao không thăng chức cho hai chúng tôi nhỉ. Chỉ huy Tống, không thể vô tình như vậy được. Ông vô tình thì thôi, cháu trai ông cũng không chịu nghe lời. Cả nhà ông thực sự khiến tôi đau lòng quá.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây