“Đứng dậy!” Giọng nói trong veo như pha lê của Trạm Ngọc vang lên, bàn tay thon dài nắm lấy cổ tay Diệp Mộ, kéo cô bật dậy khỏi mặt đất.
Diệp Mộ loạng choạng suýt ngã. cô nàng Trạm Ngọc này ra tay cũng thật mạnh bạo. Diệp Mộ vội vàng túm lấy cổ áo Trạm Ngọc, giữ thăng bằng cho bản thân.
“Ặc...” Cổ bị siết chặt, Trạm Ngọc nghẹn họng, suýt chút nữa thì tắt thở.
Bạch Ngô đưa tay về phía Đàm Mặc Ngự, cầu cứu. Đáp lại anh ta là một cú đá không chút thương tiếc: “Tự mình đứng lên!”
“Oái, anh đá gãy chân tôi rồi, không đứng lên được đâu. Chỉ có nữ chỉ huy khả ái của anh mới kéo tôi lên được thôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây