Đàm Mặc Ngự nhìn mà vô cùng kinh ngạc, vào thang máy nhịn không được cảm thán: “Mèo của cô ngoan như vậy à?”
Trên vai cô ngoan ngoãn vô cùng, vậy mà không hề nhúc nhích, quả thực quá kỳ lạ.
Diệp Mộ thầm nghĩ nhìn thì là mèo, thực ra là người, có thể không ngoan sao?
Cô giơ tay vỗ vỗ đầu con mèo trên vai: “Gần đây Linh Đang khá ngoan, có lẽ qua một thời gian nữa sẽ không ngoan nữa.”
Tống Yến Châu run run tai, có chút bất lực với hành động của Diệp Mộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây