Tống Yến Châu do dự một lát mới chậm rãi gật đầu, thỉnh thoảng có một lần không kiềm chế được bản năng trong cơ thể liếm liếm...?
Có thể coi là được chứ?
Nhưng anh nhớ lại những con mèo mà mình từng thấy đều liếm láp cả ngày không có việc gì làm, đối mặt với câu hỏi của Diệp Mộ, lúc này hiếm khi anh có chút chột dạ.
Nhưng chột dạ thì chột dạ, anh không thể lắc đầu, nếu không...
Đáng tiếc, cơ thể mèo không dễ kiểm soát như cơ thể con người, có thể để anh duy trì vẻ mặt bất kể thế nào, khiến người khác không đoán được suy nghĩ trong lòng mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây