Động tác dịu dàng đến cực điểm, vừa hỏi: “Có phải có quá nhiều người đến làm em sợ không?”
“Đừng khóc.”
Anh nhìn thấy rất áy náy, như thể mình đã làm một điều gì đó không thể cứu vãn, cả trái tim bị lương tâm quất roi.
Cũng thấy hơi đau lòng.
Chỉ là nỗi đau lòng đó nhanh chóng bị cảm giác tội lỗi như nước thủy triều bao phủ, ngay cả Tống Yến Châu cũng không nhận ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây