“Hứa Đức Minh, ngươi trở về gặp Tạ Băng Diễm chưa?”
“Chuyện này. . .” Hứa Đức Minh nghẹn lại.
“Ngươi chưa gặp bà ta nhỉ!” Hứa Mặc cười mỉa: “Bảo sao ngươi vẫn ở đây líu ra líu ríu! Nếu ngươi dám trở về gặp bà ta, nói không chừng ngươi đã không đến mức này!”
Hứa Đức Minh nghe xong, chỉ có thể kiên trì nói: “Ta biết chuyện này không công bằng với Tạ Băng Diễm, chờ qua khoảng thời gian này, ta sẽ giải thích với bà ta! Nhưng Hứa Mặc à, ngươi đừng nghe Tạ Băng Diễm nói năng bậy bạ, Tuấn Triết là em trai ngươi, chẳng liên quan gì đến Tạ Băng Diễm hết!”
“Đúng ha! Chẳng liên quan gì đến Tạ Băng Diễm, vì có phải do Tạ Băng Diễm sinh đâu, cho nên ngươi không dám trở về nói chuyện với bà ta!” Hứa Mặc cười mỉa: “Có điều, ngươi cảm thấy chỗ ta xảy ra chuyện, là do ai làm? Hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây