“Cho nên chuyện này ngươi xem mà làm! Không biết Hứa Mặc sẽ xử lý thế nào nhỉ? Nếu hắn giận chó đánh mèo, chỉ sợ hắn sẽ hận ngươi thấu xương!” Hứa Bác Hãn cười trên nỗi đau của người khác nhìn ông ta một cái.
Sắc mặt Hứa Đức Minh tái mét.
Vốn dĩ quan hệ giữa bọn họ và Hứa Mặc đã cực kỳ tệ, hắn căm thù bọn họ vô cùng, bây giờ còn xảy ra chuyện như vậy, thì còn đến đâu nữa? Chỉ sợ hận không thể giết chết bọn họ.
“Thế Tạ Băng Diễm và Uyển Đình. . .”
“Ta không biết đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng chưa, có thể Hứa Mặc đang âm mưu chuyện gì đó!” Hứa Bác Hãn cười nói: “Ta thấy ngươi vẫn nên trở về Thủ Đô đi, nói không chừng có thể ngăn cản chuyện đi theo chiều hướng xấu nhất!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây