Bà ta cố gắng mấy chục năm, cho Hứa Tuấn Triết hưởng nền giáo dục và đào tạo tốt nhất, nâng trên tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Tình nguyện bạc đãi con trai ruột của mình chứ không nỡ bạc đãi con nuôi lấy một phần.
Như thể giữa trời đất bao la, chỉ có con nuôi là lớn nhất.
Thế mà kết quả lại giáng cho bà ta một cái tát đau điếng.
“Hứa, Hứa Mặc đã sớm biết rồi đúng không?” Tạ Băng Diễm nhìn chằm chằm vào Hứa Uyển Đình.
Hứa Uyển Đình gật đầu: “Vâng! Hứa Mặc đã sớm biết thân phận của Hứa Tuấn Triết không tầm thường, nó đúng là con riêng của bố, mà bố vẫn luôn biết thân phận của nó, chỉ là Hứa Mặc chưa từng nói ra mà thôi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây