“Ta nhớ ta đã cảnh cáo cậu cả Trần rồi! Đáng tiếc khi đó cậu cả Trần lại không thèm để vào tai!” Hứa Mặc cười đáp.
“Ngươi cho rằng như vậy là có thể lấy lại cổ phần của công ty trang sức Phượng Tường sao? Không đời nào! Cho dù ta bị nhốt ở đây, cổ phần của công ty trang sức Phượng Tường vẫn nằm dưới danh nghĩa nhà họ Trần! Còn ngươi sẽ không được yên đâu!” Trần An Hùng nhìn Hứa Mặc, trong mắt toát ra hận ý nồng đậm: “Nếu bây giờ ngươi rút đơn tố cáo, biết đâu ta còn có thể nói chuyện tử tế với ngươi, nhưng nếu ngươi không chịu, đừng mong có quả ngon để ăn!”
Hứa Mặc cười nói: “Tính khí của cậu cả Trần tệ thật đó nha!”
“Ta nhẫn nhịn ngươi đến đây là đủ lắm rồi! Nếu ngươi không muốn chết thì làm theo lời ta nói! Bằng không. . .” Mặt mũi Trần An Hùng tràn đầy uy hiếp.
Hứa Mặc im lặng, sau đó cười nhạt một tiếng: “Cậu cả Trần này, ngươi bắt tay với Hứa Tuấn Triết có phải không? Bây giờ cậu ta đang ở Tứ Xuyên đúng chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây