Nghĩ một lúc, Hứa Đức Minh đành phải nói: “Hiện tại Hứa Mặc không sao cả! Ngươi muốn bắt người thì được nhưng ta không muốn ngươi làm hại Tuấn Triết!”
“Bây giờ ngươi vẫn đứng về phía con nuôi của mình sao? Cậu ta muốn giết con trai ruột của ngươi đấy!” Tạ Chấn nhìn chằm chằm ông ta, dường như không thể tin được.
“Chẳng phải hiện tại Hứa Mặc không sao à? Chuyện hạ độc đã là chuyện từ rất lâu trước đây rồi, hơn nữa còn rất nhẹ, ta đã hỏi Hứa Mặc rồi, không có triệu chứng gì cả!” Hứa Đức Minh biện giải cho Hứa Tuấn Triết.
“Rất nhẹ? Không có triệu chứng? Hứa Đức Minh, ngươi đang nói tiếng người sao? Ngươi nói vậy là đang nói tiếng người sao? Đó là con trai ruột của ngươi đấy, nếu nó đi chậm một bước, chỉ sợ đã chết từ lâu rồi!” Tạ Chấn nổi giận.
Hứa Đức Minh nghe vậy thì chột dạ vô cùng nhưng vẫn kiên trì nói: “Ta sẽ xin lỗi Hứa Mặc, kể hết mọi chuyện cho nó biết để nó tha thứ! Nhưng tuyệt đối không thể để Tuấn Triết phải ngồi tù!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây