Sắc mặt của Hứa Tuấn Triết lại thay đổi, đã không còn chút máu, cậu ta đột nhiên siết chặt nắm đấm, run rẩy không khống chế được.
“Mẹ, ngươi, ngươi đang nói cái gì thế? Cái gì mà đầu độc?”
“Tuấn Triết! Ngươi đừng phủ nhận! Ta biết là ngươi! Nói cho ta biết, tại sao ngươi lại làm như vậy? Rốt cuộc... ngươi không hài lòng điều gì?”
Tạ Băng Diễm tiếp tục nói.
Hứa Tuấn Triết nghe được những lời này thì tim đập thình thịch, cả người dường như chìm vào bóng tối, cậu ta biết mình không thể giấu được Tạ Băng Diễm nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây