“Chó cùng rứt giậu? Chó cùng rứt giậu? Chó…” Hứa Uyển Đình bỗng nghĩ tới gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi. Nhưng rất nhanh, cô ấy lại lắc đầu: “Không không không, nhất định không phải vậy! Tuấn Triết dù thế nào cũng không phải như vậy! Cậu ta… cậu ta là người nhà chúng ta!”
Hứa Tuyết Tuệ không nói, càng nói trong lòng càng cảm thấy lạnh lẽo.
Đáy lòng chị ta cảm thấy sợ hãi với kế hoạch mà Hứa Mặc sẽ làm.
Cũng sợ hãi loại người cầm thú như Hứa Tuấn Triết.
Chị ta càng thêm ớn lạnh với những suy đoán về tương lai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây