“Chắc chắn Tuấn Triết không biết những chuyện này! Những thứ này, đều là ngươi vu oan hãm hại nó!” Tạ Băng Diễm nghiến răng thét lên.
“Nếu ngươi nghĩ như vậy thì càng thú vị hơn rồi! Ta sẽ tự chứng minh cho bản thân và để cảnh sát điều tra xem liệu chuyện có phải như vậy hay không!” Hứa Mặc nói với vẻ chế giễu.
“Sao ngươi dám!” Tạ Băng Diễm tức giận.
“Ngoài việc ngông cuồng và giả vờ mạnh mẽ thì ngươi chẳng biết gì cả! Bây giờ ngươi chẳng những già mà còn xấu xí và ngu xuẩn!” Hứa Mặc nói không chút kiêng nể, hắn rút ra một tờ giấy từ trong hồ sơ đưa cho Hứa Đức Minh: “Hứa Đức Minh, ngươi xem thử nội dung trên tờ giấy này đi, ngươi xem qua là sẽ hiểu liệu ta có đang dàn dựng để vu oan cho anh ta hay không!”
Hứa Đức Minh vội vàng cầm lấy nhìn xem, ngay lập tức, sắc mặt ông ta tái nhợt, toàn thân run rẩy: “Cái này cái này...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây