“Đó không phải là điều tốt sao? Đi đến đó rất phù hợp với chị ta!” Hứa Mặc cười nói.
“Chị cả đã tìm được một người bạn trai. Anh ta rất nghèo nhưng chị cả lại nói với ta rằng chị cả đang sống rất yên bình và hạnh phúc. Cuộc đời này của chị cả chắc chắn sẽ trôi qua như vậy! Chị cả còn nói với ta là hy vọng ngươi có thể tha thứ cho chị cả!”
“Đừng ngốc nghếch như vậy, Hứa Tuyết Tuệ! Tha thứ hay không tha thứ không phải là việc của ta. Mà đó là việc của Chúa Giêsu! Tôi chỉ có trách nhiệm đưa chị ta đến gặp Chúa Giêsu!”
“Hứa Mặc!” Hứa Tuyết Tuệ nhíu mày!
“Ngươi vẫn nên lo cho chính mình trước đi đã! Ngay cả bản thân ngươi, ngươi còn không lo được vậy mà ngươi lại muốn lo lắng cho người khác!” Hứa Mặc nói mỉa mai: “Hiện tại nhà họ Hứa đã trở thành như vậy, ngươi phải chịu trách nhiệm lớn! Dù là Hứa Uyển Đình hay người khác thì đều phải chịu trách nhiệm này! So với việc chị ta bỏ trốn đến Tứ Xuyên thì ta càng hy vọng nhìn thấy chị ta chết!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây