“Tuổi còn trẻ đã có thể đạt tới trình độ này, đúng là thiên phú trời ban! Hứa Đức Minh cũng thật là, đã như vậy còn không chịu dẫn hắn trở về Tứ Xuyên!” Hứa Bác Hãn bất mãn.
“Bố nói phải đợi một thời gian nữa!”
“Đợi một thời gian? Đợi đến bao giờ?” Hứa Bác Hãn ngẩng đầu.
Hứa Mạn Ny gật đầu: “Hứa Mặc bất hòa với mọi người trong nhà, không thích hợp đưa về Tứ Xuyên! Ta cảm thấy chờ một thời gian cũng hợp lý! Nhưng bây giờ Hứa Mặc đã đi quá xa, chuyện của em tư cũng do một tay hắn đưa đẩy!”
“Là vậy sao!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây