Tạ Chấn quyết định phải thoát ra.
Sự nghiệp của ông ta đã đi tong, Hứa Mặc vẫn đang cân nhắc xem có nên chặt gãy con đường làm quan của ông ta không, nếu phải làm thì bây giờ là thời điểm thích hợp nhất.
Tuy nhiên, xét đến việc Tạ Chấn vẫn còn chút tác dụng, Hứa Mặc cảm thấy để cho ông ta nhảy nhót một hai ngày cũng chẳng sao, có Tạ Chấn ở đây, Hứa Mặc muốn làm gì Hứa Phán Đễ và Hứa Tuấn Triết cũng dễ dàng hơn.
“Chuyện của Hứa Phán Đễ đã giải quyết xong, nói tóm lại, làm người đừng quá phách lối!” Hứa Mặc cầm tờ báo cười nói.
“Ngươi không thổi phồng chuyện của Hứa Phán Đễ đấy chứ!” Cố Hoán Khê nhìn hắn hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây