Thấy bốn trận khác đã kết thúc nhưng bên hắn đến giờ còn chưa bắt được Ngô Siêu, người này cũng gấp muốn mắng người, nhịn không được giận dữ hét: “Ngô người gầy, ngươi con mẹ nó chạy mãi đúng không?”
Hiển nhiên hai người có quen biết, có lẽ trước kia còn là bằng hữu, đều đến từ Tuần Kiểm Ti Ngân Thành.
“Bớt nói nhảm, ngươi bắt được ta rồi nói!”
Hai người chạy tứ phía trong sân, còn bên kia, Lý Hạo nhìn thoáng qua trận chiến của Lý Hằng. Lý Hằng chỉ là Phá Bách trung kỳ, chẳng qua thực lực không tệ, Kiếm Môn am hiểu kiếm thuật, Lý Hằng cũng dùng kiếm, kiếm pháp rất phiêu dật, không có sắc bén và nặng nề như Kiếm Môn, lộ ra nhẹ nhàng, ngược lại khá giống Vô Ảnh Kiếm.
Lưu Long giới thiệu lần nữa: “Đây là Lý Hằng, trước kia cũng ở đội chấp pháp, nói không ít, tuổi không lớn lắm, năm nay 32... Có lẽ là 33. Kiếm pháp của hắn còn có chút lai lịch, trước kia Ngân Thành có vị kiếm khách, ngay từ đầu mọi người không biết hắn là võ sư, sau này dưới cơ duyên xảo hợp, ra tay mấy lần, Lý Hằng cũng có cơ duyên, được đối phương nhìn trúng rồi thu làm đồ đệ, truyền thụ chút ít kiếm thuật. Về sau vị kiếm khách kia đi xa một chuyến rồi chết, Bạch Nguyệt Thành thông báo chúng ta đi nhặt xác, có thế chúng ta mới biết vị kiếm khách kia là truyền nhân Liễu Tự Kiếm...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây