Sau khi đám người Liễu Diễm rời đi, Lý Hạo và Viên Thạc nhanh chóng rút vào trong rương hàng.
Viên Thạc còn cầm theo một thanh đại đao trong tay, giống như ông không nhìn thấy bất kỳ vật gì, cũng không cảm ứng được điểm gì khác thường.
Giờ phút này, biểu cảm của Viên Thạc cực kỳ thổn thức, “Lý Hạo à, lão đầu tử không qua được rồi, có lẽ hôm nay là ngày tận mạng. Ngươi thì khác, ngươi vẫn còn hi vọng... Nhật Diệu kia chưa chắc là đối thủ của Hoàng Vân. Tuần Dạ Nhân rất cường đại, Lưu Long cũng còn sống, chỉ cần giải quyết mấy tên kia xong thì ngươi sẽ an toàn!”
“Về sau ngươi nhất định phải sống thật tốt... Đừng ở lại Ngân Thành nữa!”
Viên Thạc một bộ dáng gần đất xa trời, lưu luyến dặn dò đồ đệ của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây