- Thì ra là vậy, đa tạ hai vị đã giải thích.
Vương Vũ thầm kinh ngạc, giờ mới biết bản thân vốn không nên dùng linh thạch để hỗ trợ tu luyện nhưng may mắn chỉ dùng mười mấy khối, chắc là không có vấn đề gì lớn.
Cùng lúc đó, Dư Bân Thiên chuyển ánh mắt sang Âm phu nhân, lão bà lại nói:
- Lão thân không có loại thuốc tăng tiến tu vi nhưng lại có hai lá bùa hộ mệnh tình cờ có được, nếu đạo hữu muốn trao đổi thì…
- Bùa hộ mệnh khá hiếm nhưng Dư mỗ vẫn muốn đổi lấy đan dược tăng tiến tu vi.
Lão giả có chút động lòng nhưng sau khi suy nghĩ, vẫn lắc đầu.
- Vậy thì đành chịu, nếu khi nào Dư đạo hữu đổi ý có thể tìm lão thân trao đổi, dùng linh thạch cũng được.
Âm phu nhân mỉm cười đáp lại.
- Dư đạo hữu, tại hạ có hai viên đan dược Ngưng Thần Hoàn trung phẩm do tộc nhân ban thưởng từ trước. Có thể trao đổi nhưng thời gian cất giữ đã hơi lâu, không thể đảm bảo dược tính như lúc đầu, ngoài ra còn cần thêm một ít linh thạch. Lúc này, nam tử trẻ tuổi họ Hoàng bàn bạc với thiếu phụ bên cạnh, rồi đột nhiên nói.
- Ngưng Thần Hoàn, Dư mỗ đã từng nghe qua, được phối chế từ nhiều loại linh thảo có hiệu quả hỗ trợ tu luyện kinh người không biết có thể cho tại hạ xem trước không. Tất nhiên, phu thê các hạ cũng có thể kiểm tra mấy gói Tẩy Trần Tán này.
Dư Bân Thiên mừng rỡ, vội ra hiệu cho nam tử gầy gò phía sau đưa hộp gỗ trên bàn qua.
Nam tử họ Hoàng nhận lấy một lọ sứ nhỏ màu trắng từ tay thê tử, đưa cho Cao Kỳ đang đi tới.
Cả hai bên đều kiểm tra và không phát hiện vấn đề gì, lão giả lập tức trả thêm vài khối linh thạch, suôn sẻ hoàn thành trao đổi.
- Gần đây Lão thân mới có được một khối Dưỡng Hồn Mộc, nếu tìm người chế tạo thành pháp khí mang theo bên mình quanh năm sẽ có hiệu quả kỳ diệu trong việc an thần và dưỡng hồn, muốn đổi lấy vật phẩm có thể chữa trị tổn thương thần hồn.
Âm phu nhân lên tiếng, từ trong tay áo lấy ra một vật dài bọc bằng vải đỏ, mở ra là một cành cây đen nhánh bằng ngón tay.
- Dưỡng Hồn Mộc chỉ là linh tài, tìm luyện khí sư chế tạo có lẽ còn tốn kém hơn mua vật này. Tuy không có đan dược nhưng có một lá Hồi Xuân Phù.
Một lúc sau, Âm phu nhân dùng Dưỡng Hồn Mộc đổi lấy Hồi Xuân Phù và hơn mười khối linh thạch của đầu đà.
Tiếp theo, thanh niên họ Hoàng lấy ra một khối Hàn Băng Ngọc, bị Âm phu nhân đổi lấy hai lá bùa. Sau đó hắn lại lấy hai mươi khối linh thạch mua thẳng ba bình Tụ Linh Dịch hạ phẩm của đầu đà.
Vương Vũ đứng bên nhìn cảnh tượng trao đổi náo nhiệt như vậy, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ nhưng đáng tiếc trên người căn bản không có linh thạch, thứ có thể lấy ra, e rằng chỉ có bộ công pháp Tứ Thú Đồ.
- Vương huynh đệ, đã nghĩ kỹ chưa, bộ công pháp Luyện thể kia có thể lấy ra trao đổi không?
Dư Bân Thiên chờ những người khác trao đổi xong, thấy Vương Vũ vẫn không lên tiếng cuối cùng mỉm cười hỏi hắn.
- Công pháp Luyện thể có thể lấy ra trao đổi nhưng không biết có thể đổi lấy bộ Quan Khí Thuật của tiền bối không?
Vương Vũ cân nhắc trong lòng, thận trọng hỏi.
- Tất nhiên là được, chỉ là Quan Khí Thuật này khá phức tạp lại rất khó lĩnh hội. Nếu không thể học được cũng đừng trách Dư mỗ.
Dư Bân Thiên nghe vậy thì kinh ngạc nhưng vẫn không do dự nói.
- Nếu không học được, đó là chuyện của vãn bối. Lại nữa, đồ phổ Công pháp Luyện thể vãn bối cần dành chút thời gian sắp xếp lại, không biết có thể trao đổi vào ngày mai không?
- Ha ha, tất nhiên không vấn đề gì. Ngày mai Vương huynh đệ đến đây, ta sẽ lấy Quan Khí Thuật trao đổi với ngươi.
Dư Bân Thiên gật đầu đáp ứng.
- Vương huynh đệ, tại hạ và Hoàng đạo hữu cũng rất hứng thú với bộ Công pháp Luyện thể của ngươi, không biết có thể cùng nhau trao đổi không?
Đầu đà thấy tình hình này sờ sờ vòng sắt trên đầu, cũng đưa ra yêu cầu trao đổi.
Một cũng bán, hai cũng bán.
Vương Vũ thấy vậy đương nhiên sẽ không từ chối, sau một hồi nói chuyện với mọi người hắn đổi được một viên Ngưng Thần Hoàn và một lá Kim Quang Phù của nam thanh niên họ Hoàng, đổi được ba bình Tụ Linh Dịch hạ phẩm và năm khối linh thạch của tên đầu đà.
Vương Vũ không rõ là lời hay lỗ nhưng đổi được những thứ này hắn cũng khá hài lòng.
Sau khi uống một chén trà, mọi người lần lượt cáo từ ra về.
Trên đường về, Vương Vũ bỏ ra một ít bạc vụn tìm một người chèo thuyền, bảo hắn đưa một chồng giấy trắng và bút mực đến chỗ ở. Sau khi về đến nơi, hắn bắt đầu vẽ lại bức tranh Tứ Thú Đồ.
Tuy không hề có năng khiếu vẽ tranh nhưng sau khi mở chế độ siêu tần, muốn vẽ ra công pháp của Tứ Thú Đồ cũng không phải vấn đề lớn.
Hắn căn bản không nghĩ đến việc lấy ra toàn bộ mười sáu thức của Tứ Thú Đồ, nghĩ đến Quan Khí Thuật của Dư Bân Thiên hẳn cũng để lại đường lui. Đây cũng là nguyên nhân hắn không tiếp tục đưa ra yêu cầu trao đổi pháp thuật công pháp với đầu đà và nam thanh niên họ Hoàng.
Tối hôm sau, Vương Vũ mang theo một chồng tranh rời khỏi phòng. Đợi đến khi trở lại chỗ ở hắn bày những thứ nhiều vừa có được ra bàn.
Một quyển sách mỏng màu vàng nhạt, bốn cái bình nhỏ, ba trắng một xanh, một lá Kim Quang Phù cùng năm khối linh thạch trắng muốt trong suốt.
Trước đó, đám người Dư Bân Thiên đã thử qua sơ bộ hiệu quả của bốn thức Tứ Thú Đồ, sau đó rất thuận lợi hoàn thành trao đổi.
Lá bùa Kim quang phù của thanh niên Thành Hoàng Thạch, quyển sách kia chính là Quan Khí Thuật mà Dư Bân Thiên mang ra trao đổi.