Tinh Lộ Tiên Tung

Chương 46: Tụ hội (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Bên trong cánh cửa lớn là một đại sảnh rộng lớn hơn phòng của hắn gấp mười mấy lần.

Trong sảnh bày năm chiếc bàn ăn thấp, phía trước là một chiếc bàn của chủ tọa. Hai bên có hai chiếc, trừ một chiếc còn trống, những chiếc bàn còn lại đều có người ngồi trên những chiếc đệm tròn.

Thấy Vương Vũ đi vào, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía hắn.

- Vị huynh đệ nhỏ tuổi này là Vương đạo hữu phải không. Ôi chao, tu vi của đạo hữu ta không rõ lắm nhưng khí huyết cường thịnh như thế này thật hiếm thấy, mau mời ngồi.

Ngồi ở vị trí chủ tọa là một lão giả mặc áo bào tím, râu tóc bạc trắng, sắc mặt hồng hào. Sau khi nhìn rõ dung mạo của Vương Vũ, hai mắt sáng lên đứng dậy nói.

- Tiền bối quá khen rồi.

Vương Vũ nghe vậy trong lòng sửng sốt, chắp tay hành lễ. Sau đó mới ngồi xuống chiếc bàn ăn còn trống duy nhất, nhìn những người ngồi ở ba bàn còn lại.

Một bàn có một vị đầu đà đội vòng sắt, mặt mày hung dữ.

Một bàn là cặp phu thê trẻ mà hắn đã gặp trên boong thuyền.

Bàn cuối cùng là một lão thái bà mặt mày hiền từ, mặc váy áo màu đỏ lục, tóc bạc trắng trên đầu cắm một chiếc trâm gỗ màu đen.

- Đồng đạo trên thuyền này không nhiều, một nửa đã ở đây rồi, những người còn lại không thích náo nhiệt nên lão phu cũng không mời. Đúng rồi, không biết Vương huynh đệ bái sư phụ nào?

Lão giả áo tím sau khi ngồi lại chỗ của mình, nhìn Vương Vũ tùy ý hỏi.

- Xin thứ lỗi, sư phụ không cho phép vãn bối nhắc đến danh tính người khi đi ra ngoài, vãn bối không tiện nói nhiều ở đây.

Vương Vũ lại đứng dậy, chắp tay chào mọi người xung quanh.

- Cũng khá cẩn thận, mọi người đều lên thuyền từ thành Hoàng Thạch, ở đó có bao nhiêu đồng đạo, không muốn nói thì thôi.

Đầu đà bên cạnh nghe vậy trợn mắt, lẩm bẩm nói.

- Bây giờ lòng người hiểm ác, Vương huynh đệ tuổi còn trẻ mà lại trầm ổn như vậy, lão thân rất ngưỡng mộ.

Lão thái bà mở miệng, giọng điệu ôn hòa.

Cặp phu thê trẻ kia rõ ràng cũng nhận ra Vương Vũ đã gặp trên boong thuyền, vẻ mặt kinh ngạc thì thầm nói gì đó.

- Ha ha, Vương huynh đệ không muốn nói nhiều thì thôi. Ta giới thiệu một chút, vị này là Thiết Bích Thiền sư, tu luyện Kim Thạch Công. Đây là công pháp hộ đạo nổi danh trong Luyện Khí Kỳ, cánh tay đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, thậm chí có thể chống đỡ pháp khí. Vị này là Âm phu nhân, am hiểu thuật điều khiển thú dữ, có thể âm thầm giết chết đối thủ tuyệt đối không thể đắc tội. Vị Hoàng huynh đệ này là đệ tử Hoàng gia, cũng là đệ tử xuất sắc nhất của Hoàng gia trong gần hai mươi năm. Bên cạnh là phu nhân của hắn, Hồ đạo hữu.

Dư Bân Thiên cười ha ha giới thiệu.

Vương Vũ lần lượt chắp tay chào hỏi, khi nghe nói cặp nam nữ trẻ tuổi kia là người Hoàng gia, trong lòng giật mình nhưng trên mặt không hề lộ vẻ khác thường ngồi trở lại chỗ của mình.

- Dư đạo hữu, mấy chúng ta tuy chỉ là quen biết sơ qua nhưng ngươi đã điều tra rõ ràng lai lịch của chúng ta rồi. Nhưng vừa rồi ngươi nói trên người Vương huynh đệ có khí huyết cường thịnh, xưa nay hiếm thấy, là có ý gì?

Âm phu nhân hỏi lão giả áo tím.

Những người khác cũng lộ vẻ nghi hoặc.

- Không giấu gì các vị, Dư mỗ đã tu luyện một loại Quan Khí Thuật. Đối với những người có khí huyết cường thịnh, ta có chút cảm ứng đặc biệt. Vương huynh đệ vừa bước vào phòng, ta đã cảm thấy như có lò lửa bước vào vậy. Cảm ứng khí huyết cường thịnh như vậy, lão phu trước đây thật sự chưa từng thấy mấy người.

- Ta đoán Vương huynh đệ không phải là tu luyện công pháp Luyện Thể đặc biệt thì cũng là đã thức tỉnh một loại huyết mạch nhục thân nào đó. Tất nhiên, đây cũng là do tu vi của Vương huynh đệ không cao, sau này khi pháp lực thâm hậu người ngoài sẽ không thể dễ dàng nhìn thấu được.

Dư Bân Thiên nhìn lão thái bà, cười ha ha đáp.

- Thức tỉnh huyết mạch nhục thân!

Vừa nghe thấy lời này, Âm phu nhân còn chưa kịp phản ứng, đầu đà và cặp phu thê trẻ Hoàng gia đã đồng thanh kêu lên. Ánh mắt nhìn Vương Vũ khác trước.

Quan Khí Thuật!

Nhưng Vương Vũ lại cảm thấy có chút không ổn, sức mạnh huyết mạch dường như đặc biệt hơn nhiều so với tưởng tượng, vội vàng giải thích qua loa hai câu:

- Tiền bối nói đùa rồi, vãn bối nào có thức tỉnh huyết mạch gì, chỉ là tu luyện một số công pháp Luyện Thể đơn giản mà thôi.

Huyết mạch Phệ Thiết Ngạc của hắn chỉ thức tỉnh một nửa, cũng không tính là nói dối.

- Công pháp Luyện Thể cũng là pháp thuật tu luyện rất hiếm thấy trong Luyện Khí Kỳ, nói ra thì Kim Thạch Công mà lão nạp tu luyện cũng coi như là một nửa công pháp Luyện Thể. Nếu có cơ hội, hai ta có thể trao đổi tâm đắc.

Đầu đà đổi giọng, thậm chí còn gật đầu chào Vương Vũ.

- Phu thê chúng ta cũng rất hứng thú với công pháp Luyện Thể của Vương huynh đệ, Hoàng gia cũng sưu tầm được một số bí thuật hiếm thấy bên ngoài. Nếu Vương huynh đệ bằng lòng, chúng ta cũng có thể trao đổi đôi chút.

Nam tử Hoàng gia cũng chắp tay chào Vương Vũ từ xa.

Vương Vũ chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Âm phu nhân nhìn thấy cảnh này cười như không cười nhìn lão giả áo tím tiếp tục hỏi:

- Dư đạo hữu, ngươi không giống chúng ta. Tuy là tán tu nhưng ở Thông Châu bên kia, ngươi có gia tài vạn quán, nô bộc thành đàn, có cả một gia đình lớn hầu hạ. Sao lại đến thành Hoàng Thạch thiếu thốn tài nguyên, đất cằn cỗi này còn vội vã muốn trở về như vậy?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️