- Vương sư đệ, không hổ danh là người thức tỉnh huyết mạch Phệ Thiết Ngạc. Bạch Quang chỉ mới gặp ngươi hai lần đã thân thiết với ngươi như vậy rồi, ta nuôi nó bốn năm trời xem ra là uổng phí rồi.
Hay là tặng nó cho ngươi luôn đi. Ngươi không cần ký khế ước với nó, chỉ cần nuôi nó như một linh thú bình thường, làm bạn với Đại Lục cũng tốt.
Nam tử áo vàng đảo mắt một cái, bỗng nhiên nói như vậy.
- Chu sư huynh, huynh đùa gì vậy. Năm đó Tiểu Bạch là do huynh bỏ ra mấy trăm linh thạch mua về, giờ lại tặng không cho ta chẳng phải là huynh lỗ vốn sao.
Vương Vũ nghe xong, ngẩn người ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây