Khương thượng thư thiên vị, Sở Xương Bình đã sớm biết, ông nhớ rõ có một năm tân xuân, ông đi Khương gia chúc tết, lúc đó Khương Ngôn Ý mới năm tuổi, Khương thượng thư mang theo nữ nhi thứ xuất đi hàn huyên với các tân khách, đối với đích nữ thì hờ hững, người đến chúc tết nếu không hỏi một câu, sợ là đều có thể nhầm nữ nhi thứ xuất kia mới là đích nữ Khương gia.
Đứa trẻ năm tuổi trốn ở trong hậu viện len lén khóc, ông ôm cháu gái xuất phủ ngắm hoa đăng trên đường phố, mua cho nàng một đống đồ chơi mới dỗ dành được. Nhưng khi đưa nàng về nhà, đứa bé vẫn còn bĩu môi khóc, nước mắt như viên bi lăn xuống: “Cậu, cha không thích con, không ai yêu thích con. . .”
Chính là từ lúc đó trở đi, Sở Xương Bình nghĩ, biểu cô nương Sở gia của ông, tự có người Sở gia ông sủng ái.
Người khác có, cháu gái sở Xương Bình cũng không kém.
Ông biết đứa nhỏ kia từ nhỏ tâm tư mẫn cảm, muội muội Khương phu nhân của ông lại một mực cưng chiều, ở trước mặt hài tử cũng thỉnh thoảng chửi hét thứ nữ, di nương trong phủ, ông đã nói qua Khương phu nhân nhiều lần, nhưng Khương phu nhân vẫn luôn không nhớ lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây