Khương Ngôn Ý quay đầu lại, nhìn gương mặt tuấn tú nặng nề của Phong Sóc, có chút vô tội chớp chớp mắt.
Phong Sóc chỉ vào bếp nhỏ đang nấu trà ở một bên, gầm lên hai chữ: “Sắc thuốc.”
Khương Ngôn Ý nói: “Ta cũng không phải nha hoàn trong phủ Vương gia.”
Phong Sóc nhìn nàng thật sâu: “Nếu nàng là nha hoàn của bổn vương, vậy thì đã dễ làm rồi.”
Khương Ngôn Ý thầm tức giận mình có thể hiểu được hắn nói là có ý gì, quẳng đồ đạc xuống muốn đi, nhưng bởi vì một chút đau lòng khó hiểu kia, vẫn là lưu lại: “Vương gia, chúng ta nói chuyện được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây