Trong nháy mắt Thu Quỳ nhìn thấy Khương Ngôn Ý ngã từ trên đầu tường xuống, nàng thật sự bị dọa sợ, nước mắt lưng tròng đảo quanh trong hốc mắt, nếu không phải Phong Sóc ở đây, sợ là nàng sẽ trực tiếp xông qua ôm Khương Ngôn Ý khóc một hồi.
“Vương gia.” Nhóm gã sai vặt thấy Phong Sóc vội vàng hành lễ.
“Miễn lễ.” Giọng Phong Sóc tản mạn.
Gã sai vặt cầm đầu giải thích với Phong Sóc: “Người của Khương Ký bên cạnh mới tới đây gõ cửa, nói là chưởng quầy của bọn họ leo tường cứu vẹt không cẩn thận ngã xuống tây viện trong phủ chúng ta, tiểu nhân đang chuẩn bị dẫn người đi xem một chút.”
Con đường này là con đường phải đi qua để đi đến tây viện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây