Sáng hôm nay khi Khương Ngôn Ý rời giường, chỉ cảm thấy lạnh hơn ngày thường không ít, mở cửa vừa nhìn, phát hiện trên gạch đá xanh trong sân lại ngưng tụ một tầng sương sớm.
Nàng nhìn con vẹt đã được đặt bên cạnh bếp lò cả đêm, phát hiện ngoại trừ bộ lông màu xanh lá cây xinh đẹp được bao phủ bởi một ít tro, con vẹt vẫn thần thái sáng láng lúc này mới yên lòng.
Mấy ngày trước ban đêm trở nên lạnh lẽo, Khương Ngôn Ý cũng không dám treo con vẹt dưới mái hiên, sợ ban đêm hạ nhiệt, mỗi đêm đều để lại lửa trong bếp, đặt lồng vẹt bên cạnh bếp lò, ban đêm thức dậy thêm ngân than một lần, đến sáng hôm sau, bếp vẫn còn ấm áp, con vẹt sẽ không bị đóng băng.
Nàng vừa mới vào phòng bếp, con vẹt trong lồng vội vàng nhảy lên nhảy xuống và hét lên: “Chết đói chim rồi! Chết đói chim rồi !”
Nàng từ trong tủ quầy lấy ra hạt bo bo, đặt một ít vào máng thức ăn của nó: “Mày còn chưa có chết đói đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây