Nàng vốn dĩ là người siêu cấp kiêu ngạo, còn so sánh mình với Vân Hoành ai dậy sớm hơn, lại không nghĩ tới mới đứng dậy đã bị nam nhân bên cạnh ôm đến bên người, nàng hừ nhẹ một tiếng, đụng vào lồng ngực cứng rắn của hắn.
Thẩm Vãn Tịch lập tức không còn buồn ngủ, đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Sớm... Còn sớm mà Vân Hoành.”
Vân Hoành cúi đầu ừ một tiếng, đôi môi hắn như thể dính sát vào cổ nàng, mang theo tiếng lồng ngực hơi phập phồng, nghe được lỗ tai Thẩm Vãn Tịch đang nhẹ nhàng chuyển động.
Thẩm Vãn Tịch xấu hổ, muốn đẩy hắn ra nhưng Vân Hoành cũng không buông tay, ngược lại cúi đầu vùi vào cổ trắng như tuyết của nàng mà thở hổn hển, hơi thở ấm áp quét qua cổ nàng khiến thân thể Thẩm Vãn Tịch run lên, cả người đều mềm nhũn.
Nàng nuốt nước bọt mà hoảng loạn giải thích: “Ta sẽ giặt quần áo, Hoa Chi nói đi muộn sẽ không có được vị trí tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây