Bản thân Thẩm Vãn Tịch cũng muốn đi lại nên không để Vân Hoành cõng, hai người chậm rãi đi vào trong rừng, thuận tiện làm tiêu lượng thức ăn vừa mới ăn luôn.
Sau khi rửa tay, Thẩm Vãn Tịch cầm một bao lớn lá cây rồi chậm rãi trở về.
Đường núi gập ghềnh, đá dưới lòng bàn chân lại xuất hiện rất nhiều, nàng đã rất cẩn thận đi rồi, nhưng đi một hồi rồi vẫn giẫm lên cành cây, lúc thì giẫm lên tảng đá, vừa tức giận vừa bất đắc dĩ.
“A....”
Lúc sắp trở lại bên cạnh đống lửa, không biết giẫm phải thứ gì lạ, Thẩm Vãn Tịch chợt cảm thấy lòng bàn chân trống rỗng, Vân Hoành vội vàng túm lấy góc áo nàng nhưng đã không còn kịp nữa rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây