Đối đãi chuyện tình cảm lại càng vụng về ngốc nghếch, cũng may hắn có ngoại hình và phẩm hạnh tốt, nếu không làm sao có thể cưới được một người thê tử như Ngũ tiểu thư Ích Châu?
Bà nghe nói hôm nay nhi tử mang theo Ngụy Miên đi săn bắn nhưng giữa chừng lại bỏ mặc thê tử một mình đi xử lý sự vụ, Lưu thị càng thêm khiếp sợ nói: “Túc nhi thật quá đáng! Cho dù bận rộn đến đâu cũng không thể vội vàng rời đi như vậy!”
Lưu thị tất nhiên là hy vọng nhi tử có năng lực lại thông minh, như vậy mới có thể được Hầu gia yêu thích, nhưng việc “mọi việc đều tự mình làm” lại đúng là tật xấu của hắn, rất nhiều chuyện giao cho người phía dưới làm là như nhau, hắn ngược lại được nhiều hơn mất. Lưu thị đối với Ngụy Miên thì vô cùng hài lòng, bà cũng không muốn nhi tử bởi vậy mà làm nàng chạnh lòng.
Ngụy Miên cho rằng Lưu thị không tránh khỏi muốn giúp nhi tử của mình nói chuyện, không nghĩ tới bà lại nhíu mày phê bình Bùi Túc, điều này làm cho Ngụy Miên có chút không ngờ tới.
Khiếp sợ qua đi, Lưu thị nhịn không được mà khuyên nàng nói: “Ngươi đúng là quá rộng lượng nhưng cũng không thể lúc nào cũng lo lắng cho hắn như vậy, ngươi càng không nên đem chuyện này để ở trong lòng, về sau hắn càng sẽ bởi vì công việc mà bỏ qua ngươi. Nếu có lần đầu thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba. Hắn có thể ngày đêm xử lý tốt chuyện trên tay rồi đến bồi ngươi, nhưng nếu chuyện trong tay quá mức khó giải quyết hoặc là trong lúc nhất thời căn bản không giải quyết được thì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây