Ngay cả thành trì trọng yếu như vậy cũng bị công kích, thậm chí còn có thủ tướng dẫn binh chạy trốn, những tiểu thành do quan văn cầm đầu lại càng là một kích liền tan rã, trong vòng một ngày mà nhiều nơi đã rơi vào tay giặc, đại quân Ích Châu mạnh mẽ như thế quả thực là chưa từng thấy!
Thẩm Vãn Ngâm trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cúi người quỳ xuống trước Thương Châu hầu, nàng tận lực dùng ngữ khí bình tĩnh nói: “Ích Châu chỉ có năm vạn đại quân, hiện giờ viện binh của phu quân đã ở trên đường, Tịnh Châu còn có hơn mười vạn đại quân thủ thành, cũng không phải đến mức sơn cùng thủy tận, chỉ cần phụ thân nguyện ý cho nữ nhi mượn mười vạn quân trợ giúp, nữ nhi cam đoan phu quân có thể đánh lui quân địch, ngày sau Tịnh Châu cũng sẽ cảm tạ hậu hĩnh!”
Thương Châu Hầu nhíu mày, sắc mặt cực kỳ kém, một lúc lâu sau ông mới nói: “Ngươi cảm thấy năm vạn thiết kỵ Ích Châu không làm được gì sao? Năm đó Ngụy Khâm đánh lén đại doanh quân Hồ, trong một đêm chém giết hai vạn người Hồ nhưng hắn chỉ dùng có ba ngàn binh lính mà thôi! Về sau Ích Châu và Lương Châu đối chiến, mười ba vạn lương quân đao đều bị bẻ gãy, xác chết ở khắp mọi nơi! Năm đó Ngụy Khâm chỉ mang theo ba vạn quân Ích Châu lại có thể đánh cho người Lương Châu phải ôm đầu chạy trốn, tựa như chó nhà có tang!”
Mắt phượng của Thẩm Vãn Ngâm trợn tròn, nàng gắt gao cắn môi dưới cố gắng không để nước mắt rơi xuống, nhưng cả người sớm đã không ngừng run rẩy.
Thương Châu Hầu lạnh lùng nhìn chằm chằm nữ nhi trên mặt đất rồi thở dài nói: “Còn nữa, ngươi cho rằng Ngụy Khâm dùng được mười vạn đại quân Sùng Châu sao? Hắn tự mang theo năm vạn quân Ích Châu liền có thể ra vào bất kỳ một thành châu nào ở Vân Cảnh này, căn bản như chốn không người! Nếu hắn đã muốn đánh ai, không bao giờ có thể từ từ tính kế, chỉ có thể như chẻ tre cũng không cho đối phương có cơ hội thở dốc!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây