Vì thế, Tam di nương cảnh báo cho hai người cháu gái, Tứ di nương cũng khuyên cháu gái nhà mình thường xuyên đi lại, phải nhiều lần lộ diện trước mặt Thế tử gia, làm như vậy mới có thể có được sự chú ý, các tiểu cô nương nghe xong đều tích cực gật đầu đáp ứng.
Các nàng đều đã gặp qua Thế tử phu nhân nên biết đó là một nhân vật băng cơ ngọc cốt, đoan chính thanh nhã, trên thế gian này cho dù là dung mạo của ai cũng không thể bằng với nàng ấy, nhưng các nàng cũng có ưu thế của riêng mình, đó chính là mới mẻ mà nhu thuận, cho dù bộ dạng không bằng phu nhân, nhưng trên các phương diện khác các nàng chưa chắc sẽ thua.
Qua mấy ngày sau, mấy cô nương trong phủ thăm thân thích này ai nấy đều ăn mặc xinh đẹp tựa như kiều hoa, mặc dù dáng người không tính là đẹp nhất, nhưng cũng có nét đẹp đặc sắc riêng, lộng lẫy kiêu sa có, tươi mát tao nhã cũng có.
Cũng may hơn phân nửa thời gian của Vân Hoành đều không ở trong phủ, lúc hắn trở về đã là đêm khuya, ngoại trừ ban ngày ngẫu nhiên ra vào thư phòng của Hầu gia, cơ hồ là không thấy được bóng người, các cô nương không thấy được hắn liền an tâm ở lại, viện lý do có thể bồi trưởng bối nói chuyện.
Có đôi khi trên đường các nàng ấy cũng nhìn thấy Vân Hoành, nhưng hắn luôn trưng ra khuôn mặt lạnh như băng tựa như sương phong băng hà, cự tuyệt người ngoài từ ngàn dặm, một bên hắn cùng thuộc hạ đàm sự, một bên giẫm lên một trận gió đi qua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây