Thẩm Vãn Tịch gật gật đầu, rốt cuộc cũng mở miệng cười.
Đêm hai mươi tháng giêng, bụng Hoa Chi bắt đầu từng đợt đau đớn, Chung Đại Thông lúc này đi mời bà đỡ, Chung gia bận rộn cả đêm, cuối cùng vào ban đêm giờ Sửu cũng nghe được tiếng oa oa khóc.
Đứa trẻ vừa được chào đời, bà đỡ đã ngạc nhiên hét lên: “Là tiểu oa có trái ớt!” Phu thê Chung thúc lúc này cao hứng đến nỗi không thể khép miệng lại được, Chung Đại Thông cũng thoải mái và vui mừng không ngớt.
Người trong thôn phần lớn trọng nam khinh nữ, trước đây vẫn nghe người ta nói bụng tròn sinh nữ nhi, Chung đại nương trong lòng vốn còn có chút tiếc nuối, mặc dù như thế trong nhà vẫn cố ý mua vải may một cái chăn nhỏ in hoa, Hoa Chi và Thẩm Vãn Tịch cũng làm xiêm y cho oa oa, mặc kệ là nam hay nữ, bọn họ đều hoan nghênh tiểu sinh mệnh này đến với trái đất, nhưng không nghĩ tới lại là nam hài tử!
Tiểu tử kia vừa mới chui ra cả người đều đỏ bừng, nhăn nhúm, trên mặt Hoa Chi mặc dù cười vui vẻ nhưng lén lút oán giận với Thẩm Vãn Tịch, đứa nhỏ xấu xí như vậy, lớn lên thì phải làm sao bây giờ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây