Vân Hoành lạnh giọng không cần nhiều lời, lập tức đem thư vừa mới cầm bút viết xong giao cho Thích Nhiên nói: “Phong thư này ngươi hãy phái người nhanh chóng đưa đến Ích Châu, ngoài ra còn có một chuyện muốn ngươi đi làm.”
Thích Nhiên lập tức thu nhận bức thư, ghé tai lại đợi chủ tử phân phó xong rồi đáp một tiếng, sau đó liền rời đi.
Ngụy Miên vừa định hỏi ca ca khi nào trở về Ích Châu, thấy ánh mắt hắn nhìn tới, trong lòng hơi khẩn trương.
Vân Hoành nhìn người muội muội này, lại nhìn lướt qua nam nhân thanh dật xuất trần bên cạnh nàng, nghĩ đến hai ngày trước khi mới gặp mặt, hắn còn vô tâm hỏi qua chuyện chung thân đại sự của muội muội, trước mắt nếu đã khôi phục lại trí nhớ, muội muội và mẫu thân so với hắn là những người mà hắn không thể không quan tâm.
Mẫu thân sớm đã không còn ở nhân thế, phụ thân cũng lơ là quản giáo, cho nên nàng ấy mới trở thành người có tính tình kiêu ngạo như vậy, nàng chưa bao giờ chịu bạc đãi mình, thoải mái với người khác nhưng đối với Thương Châu lục công tử thanh lãnh đoan túc này lại không phải là để ý bình thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây