Vân Hoành nói “lui ra”, bao gồm cả nàng sao?
Trong lòng không khỏi dấy lên nỗi thất vọng, tuy nhiên ngay sau đó một khắc lại nghe được bên trong truyền đến một câu nhàn nhạt:
“A Tịch, nàng mau đến đây.”
Nước mắt Thẩm Vãn Tịch nghẹn hơn nửa ngày rốt cuộc cũng tràn ra, có một khoảnh khắc nàng cảm thấy mình nghe lầm, nhưng nàng cũng không quan tâm, nâng hai chân bủn rủn xông thẳng vào bên trong.
Ánh đèn trong phòng lúc sáng lúc tối, Vân Hoành lẳng lặng nhắm mắt nằm trên giường, nghe bước chân vội vàng của nữ tử từ xa đi đến gần, lúc này mới chậm rãi mở mắt, cánh tay chống lên cột giường hơi đứng dậy, nửa ngồi nửa tựa vào gối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây