Mái tóc đen buông xuống như mây, trong tóc mai giống như hoa hải đường mới nở rộ, tiểu trân châu tích tụ càng lộ ra làn da mềm mại như bông, nàng một thân mặc váy lá sen xanh biếc thanh nhã, từng bước linh động gập eo thon, tiếng cười trong trẻo chiếu rọi dung quang, dưới ánh sáng bên cạnh nàng tựa như ngàn vạn vân hà bao phủ, ngay cả cảnh mùa thu trên núi màu đỏ vàng cam lục trong nháy mắt cũng trở nên ảm đạm thất sắc.
Trong lòng không khỏi khẽ động, ý tứ lạnh lùng trong ánh mắt Vân Hoành trong nháy mắt liền tản đi, đổi lại là ý cười nhàn nhạt nhìn chăm chú vào nàng.
Lông mày của tiểu cô nương giật giật, sau đó lại đỏ mặt cúi đầu xuống.
Trên đường thôn ngoài viện có một chiếc xe ngựa hồng chạy tới gần, mặc dù không tính là bắt mắt nhưng đã là quý lệ hiếm có trong thôn tiểu sơn này khiến cho không ít thôn dân dừng chân nhìn.
Bánh xe nghiền qua đá vụn phát ra tiếng kêu rộp rộp, người ngoài xe ngựa chỉ trỏ, tốc độ cũng chậm lại, tựa hồ đang nói cái gì đó với người bên trong, sau một khắc chậm rãi cởi bỏ ra, để lộ khuôn mặt trắng nõn của phụ nhân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây