Hai tròng mắt nàng lấp lánh muốn khóc nhưng trước mắt vẫn là một mảnh đen kịt dưới chăn, không nhìn thấy bất kỳ ánh sáng nào, chỉ có ngón tay hắn khẽ chạm vào hết sức rõ ràng, từng chút từng chút một chiếm hữu.
Thẩm Vãn Tịch cảm thấy mình là mỡ lợn bị che mắt nên mới có thể cảm thấy Vân Hoành là một người tốt và ôn nhu như vậy.
Nàng đã quên nam nhân ở trên người nàng là thợ săn đặc biệt mua nàng về để thành thân, vào đêm thành thân cho nàng xem thân. Đồ lưu manh vô lại, là tên côn đồ lừa nàng lên không được nhưng lại đè nàng xuống dưới rất mãnh liệt.
Vẫn là cái đó... Tên khốn kiếp thừa dịp nàng say rượu, lừa gạt nàng hôn hắn!
Nghĩ tới đây, nàng lại tức giận muốn đẩy hắn ra, nhưng cả người bủn rủn mệt mỏi, nàng dùng hết toàn bộ sức lực giày vò chống trả nhưng ở trong mắt Vân Hoành, chút sức lực này của nàng giống như đang gãi ngứa vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây