Lên núi đào nấm rừng không tính là khó, trước kia nàng đã xem qua một quyển sách có tên là Sơn Thực Ký, trên đó ghi lại tất cả những thứ tốt mà tiền nhân đã ăn, tất cả đều có thể đào được ở trên núi, cũng nhắc nhở nấm núi nào có độc không thể ăn, cái nào cần nấu chín mới có thể ăn, trên sách còn vẽ tranh rất tỉ mỉ, có vài loại nấm có diện mạo kỳ quái, đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ rõ.
Nếu sau này mỗi ngày đào một ít nấm đến trấn để bán, một ngày liền có thể kiếm được mấy chục văn tiền, một lượng tiền một ngàn văn, một năm ít nhất cũng có thể kiếm được hai ba lượng tiền.
Vân Hoành nhìn thấy hai móng vuốt nhỏ trắng nõn mềm mại trước ngực mình đã bắt đầu tính toán, khóe môi không khỏi cong lên.
Ánh mắt chợt lóe lên, Thẩm Vãn Tịch bỗng nhiên nghĩ đến bảo bối mình giấu dưới gầm giường, đó là một tháng trước nàng hái được gà tùng trên núi, sau khi dùng dầu chiên qua rồi niêm phong trong bình, dầu thơm nồng đậm, tươi ngon hợp vị, bình thường khi nấu mì dùng làm thức ăn, bây giờ ngẫm lại đã thèm không chịu được.
Nàng vừa có thể nấu ăn giỏi như vậy, không chỉ có thể lên núi hái nấm tươi bất cứ lúc nào, còn có thể phơi nấm thành khô như vậy quanh năm bốn mùa đều có thể đưa đến nhà hàng trên trấn, còn có thể tự làm nấm đóng hộp thơm ngon, chỉ cần người bên ngoài cảm thấy ngon, liền có thể bán với giá cao hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây