Mí mắt Vân Hoành rũ xuống, trong nháy mắt lắc lư thân thể giống như trở lại đêm qua, chuyện gì cũng chưa xảy ra.
Thẩm Vãn Tịch múc sữa đậu nành chuẩn bị bưng lên bàn cơm nhưng ngón tay vừa chạm vào bát canh liền bị nóng nên rụt tay trở về.
Trái tim Vân Hoành nghẹn lại nhưng trên mặt vẫn là một bộ dạng không cảm xúc, trực tiếp tiến lên lấy tay nàng ra, chỉ nói một câu: “Ta đến đây.” Giọng nói của hắn khàn đặc giống như đã mấy ngày không mở miệng.
Thẩm Vãn Tịch ngây người, vội vàng đè tay hắn lại vội vàng nói: “Vẫn nên để ta làm.”
Ban ngày nàng đi đến quầy thuốc gặp đại phu, nói cho hắn nghe tình hình của Vân Hoành, mặc dù không tự mình chẩn mạch, đại phu cũng nói thẳng là cần điều dưỡng, không được cầm vật nặng, không được đọng khí, tóm lại ngoại trừ nghỉ ngơi tốt nhất là không nên làm gì cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây