Cơ Trường Uyên như là bị nàng chọc ghẹo, dùng trái tay nắm cả bàn tay nhỏ bé của Mai Tố Tố. Hơi dùng sức khiến nàng không thể động đậy, trên mặt hắn mang theo nụ cười: “Không đi thì thôi. Không đi càng tốt, họ cũng không phải thứ tốt đẹp gì, một đám lưu manh, không nhìn càng tốt.”
Khi hắn nói lời này, trên mặt không cảm xúc, ngữ khí tương đối khinh thường. Mai Tố Tố có chút đờ đẫn, nàng không nghe thấy sự lạnh lùng trong lời nói của hắn, chỉ cảm thấy nam nhân này cái gì cũng giỏi, nhưng lại hơi độc miệng.
Cũng may Cơ Trường Uyên không biết nàng đang oán trách cái gì. Nếu không hắn nhất định sẽ tức giận.
Mặc dù hắn không bao giờ quay lại trong khoảng thời gian kia, nhưng hắn biết chính xác chuyện gì đang xảy ra trong sân. Bao gồm cả người đã gửi thiệp.
Những người đó đương nhiên biết thân phận của Mai Tố Tố, cho nên mới dùng danh nghĩa tiểu thiếp trong nhà. Đại khái bọn họ cho rằng hắn cũng không trang trọng như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây