Chiếc váy bên trong làm từ vải thô thoáng khí, trông rất sang trọng. Áo ngoài màu xanh mỏng hơn, có thể nhìn thấy da, khi mặc vào rất mát và trơn. Mai Tố Tố không cảm thấy có gì không ổn, vì ở thời hiện đại, nàng thường mặc quần lửng và quần đùi vào mùa hè, những thứ này chẳng là gì cả. Hơn nữa, nó được bán bên ngoài nên chắc chắn có người mặc như thế này.
Sau khi tắm xong, cơ thể Mai Tố Tố mất đi rất nhiều nhiệt, tóc còn chưa kịp khô, nàng đã xõa ra, tay cầm quạt chậm rãi đung đưa trong phòng. Hoa Nùng đỏ mặt nhìn nàng: “Chủ tử, người thật xinh đẹp.”
Mai Tố Tố nhìn nàng ấy một cái, thấy tóc nàng sắp khô, liền ngồi xuống trước bàn trang điểm, bảo Hoa Nùng buộc lại. Hoa Nùng đã học được một số kỹ thuật từ Tuyết Nha, bây giờ nàng ấy đã biết cách chải nhiều kiểu. Nàng ấy chải tóc thành kiểu đuôi ngựa, rồi cài chiếc trâm vàng đá quý mà Tấn vương ban tặng lần trước. Trâm cài này chỉ phù hợp với kiểu trang phục này.
Nàng vừa chải đầu thì bên ngoài có tiếng động. Mai Tố Tố đang ngắm mình trong gương, nghe thấy vậy liền vô thức trợn tròn mắt. Sợ có người nhìn thấy, nàng vội đeo chiếc nón mạng lên che kín mặt, quay đầu nói: “Ra ngoài xem có chuyện gì?”
Hoa Nùng nghe lệnh thì thở dài một hơi, xoay người đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây