Thái tử đã ngã xuống, Tấn Vương điện hạ lại là nhân trung long phượng, có một số việc phải tính toán trước.
Cơ Trường Uyên trở lại vào giữa trưa, sắc mặt có chút trắng bệnh, cả đêm không ngủ, hốc mắt có thể nhìn rõ cả tơ máu, cằm cũng lún phún râu.
Hắn trực tiếp đến hậu viện của trắc phi ăn cơm, thuận tiện nói vài chuyện về chuyến đi.
Trắc phi thấy hắn buông chiếc đũa xuống, liền đem một ấm trà ngon qua, ngoài miệng ra vẻ lơ đãng hỏi: “Lương Châu bây giờ nóng bức khó chịu, thiếp nghĩ vẫn nên sắp xếp người theo chàng hầu hạ thì tốt hơn.”
Lời nói tới đây có chút ngập ngừng do dự: “Vốn dĩ thiếp nghĩ nên phân phó Mai thị nhưng thân phận nàng ta thấp kém, e là không nên lộ mặt. Vẫn là Trịnh thị hợp lí nhất, Trịnh thị vốn xuất thân phương nam, không cần lo lắng không hợp thời tiết hay đồ ăn, tính nàng ta cũng khá trầm ổn, có thể giúp vương gia yên tâm, thần thiếp đã kêu người an bài Trịnh thị thu thập đồ, hiện tại có thể đi luôn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây