Hoàng thượng cười nhạt một tiếng: “Phẩm hạnh hơn người, hay cho một câu phẩm hạnh hơn người.”
Dường như nghe không giống lời khen?
Cuối cùng lắc lắc đầu: “Cũng không biết ngươi thích điểm nào ở cô nương nhà hắn ta.”
Nói đến Mai phụ, sắc mặt Cơ Trường Uyên còn có thể thản nhiên, nhưng vừa nhắc đến Mai Tố Tố, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, trong mắt hiện lên ý cười: “Nàng thông minh lanh lợi, ông ngoại nói, sự sáng suốt mấy đời của Mai gia đều tụ hội ở nàng.”
Hoàng Thượng nhìn nhi tử vẫn luôn lạnh nhạt lại phản ứng như vậy, ông ta không khỏi thấy buồn cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây