Khi hắn tìm được khách điếm, hắn nhìn thấy hai cha con Mai gia đang ngồi bên bàn ăn, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, hắn rất không vui.
Cơ Trường Uyên tức giận, cổ họng như nghẹn ứ, nàng ở kinh đô nhiều ngày như vậy, nhưng cũng chưa từng đến gặp hắn.
Mấy ngày một lần, hắn lại phái người tới đây đưa đồ, nàng thậm chí còn không thèm để lại một lời nhắn cho hắn.
Thậm chí Mai Tố Tố còn chẳng cố tình ra vẻ đáng thương, còn vẫy vẫy tay với hắn, nở nụ cười tươi như hoa, giọng điệu ngạc nhiên nói: “Sao chàng lại đến đây? Mau tới đây cùng ăn, điểm tâm ở Vân Tuyết Cư thật sự rất ngon.”
Đối với một Mai Tố Tố vô âu vô lo, Cơ Trường Uyên tức giận đến không thở nổi, nửa chữ cũng không nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây