Mai Tố Tố thờ ơ liếc mắt nhìn hắn ta: “Nhờ có bà mối Thẩm mà hiện tại ta đang sống rất tốt, ta không hề hối hận điều gì. Nếu bà mối Thẩm vì chuyện năm đó mà khó chịu ở trong lòng vậy thì ta chỉ có thể nói rằng ta không thể làm gì để giúp ngươi được, bây giờ ta đã ở trong tay ngươi rồi, ngươi muốn chém muốn giết gì cũng được”.
Thẩm Ngạn Thanh nhìn Mai Tố Tố, dần dần thu lại nụ cười trên khuôn mặt, đặt tách trà lên bàn, ngả người ra sau, nói: “Dường như Liên Nhi đã hiểu lầm ta rồi.”
“Hiểu lầm?”
Mai Tố Tố cười lạnh một tiếng: “Là hiểu lầm hay là thật? Trong lòng ngươi tự biết, Lúc trước khi ta uống thuốc ở Thẩm gia người không biết sao? Ngươi biết ngọc bội kia nguy hiểm cỡ nào, vậy mà vẫn đưa cho ta. Chỉ có mình ta là ngu ngốc, nghĩ rằng ngươi đối xử đặc biệt với ta, nhưng trên thực tế ta chỉ là một con tốt để ngươi lợi dụng. Khi đó, ở trong tay Thái Tử, từ lúc ngươi lựa chọn Lâm Ấu Vi thì bộ mặt thật của ngươi đã bại lộ rồi. Cho nên ta xin ngươi đừng giả vờ nữa, ta sẽ không tin vào những lời ngon ngọt của ngươi nữa đâu. Không có ngươi ta vẫn sống rất tốt, ta muốn gì Cơ Trường Uyên cũng đều cho ta, dù là gì thì Cơ Trường Uyên cũng tốt hơn ngươi hàng trăm lần. Ta thật sự hối hận vì sao trước kia lại gặp phải ngươi chứ.”
Nàng càng nói càng kích động, cuối cùng hai mắt đỏ lên, ánh mắt Mai Tố Tố căm hận nhìn hắn ta chằm chằm. Vốn dĩ nàng muốn tỏ ra mình rất tức giận, khiến Thẩm Ngạn Thanh lầm tưởng rằng trong lòng nàng vẫn còn hắn ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây