Nghe vậy Thôi Tổ An mỉm cười: “Mai chủ tử, nô tài liền mang một bàn nữa lên cho ngài.”
Cơ Trường Uyên bên cạnh cũng cười: “Mang lên đây đi.”
Thôi Tổ An mỉm cười gật đầu: “Vâng.”
Mai Tố Tố nghe hắn nói xong liền đặt đũa xuống, khó chịu liếc hắn một cái, thầm nghĩ tên này hơi lãng phí. Nhưng sau khi nghĩ lại, nàng cảm thấy Cơ Trường Uyên có lẽ không muốn nhìn lại những món mà Thái tử đã ăn.
Mai Tố Tố bưng tách trà bên cạnh lên nhấp một ngụm, sau khi tiểu nhị đi ra ngoài mới đến gần Cơ Trường Nguyên, nhỏ giọng hỏi: “Vừa rồi Vương gia nói có ý gì? Ta nghe không hiểu. Hắn tới đây làm gì vậy? Để thị uy với chàng sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây