Đám cướp này cũng không biết có phải người của Thái tử hay không, dù sao thì ở kinh thành này có rất nhiều người không muốn họ quay lại. Nhưng mà nhất định đám người đó không ngờ, bọn họ nhanh thế đã về tới kinh thành .
Xe ngựa tiến vào cửa thành, nhưng lần này Cơ Trường Uyên không dùng thân phận nữ nhân nữa, ngược lại hắn ngồi trên xe ngựa choàng áo khoác màu tím bên ngoài, bên cạnh là Mai Tố Tố, nàng đeo mạng che mặt che nửa khuôn mặt, hai người ngồi nghiêng đối diện nhau, ở giữa là một bàn cờ.
Lúc trước Cơ Trường Uyên chê Mai Tố Tố đánh cờ dở, không chịu đánh với nàng, hôm nay bị nàng dùng năm con cờ giết trong nháy mắt. Nhưng cũng không giết được bao nhiêu, luận về đánh cờ, về mưu lược thì Mai Tố Tố có thúc ngựa cũng không đuổi theo kịp Cơ Trường Uyên, trong mười nước thắng được sáu nước, nhưng mà thắng được cũng là do Cơ Trường Uyên cố ý nhường nàng.
Mai Tố Tố dường như cũng nhìn ra, không vui trợn mắt nhìn hắn: “Không vui gì cả.” Bỏ cờ trong tay xuống, không chơi nữa. Dù có thắng cũng không cảm giác được thành tựu.
Cơ Trường Uyên cười cười, cũng không tức giận, đem điểm tâm bên tay đẩy về phía Mai Tố Tố.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây