Không ngờ, nàng còn chưa kịp thu tay lại, tên nam nhân đang ngủ say trên giường đột nhiên giơ tay lên nắm lấy tay nàng, mơ hồ nói: “Tố Tố, đừng làm loạn.”
Mai Tố Tố hơi sửng sốt một chút, dời tầm mắt đi xem cánh môi của hắn, nam nhân này môi đã mím lại, môi của hắn mỏng, khóe môi tự nhiên đã hơi nhếch lên, nhưng hắn từ trước đến nay luôn nghiêm túc, rất ít khi cười với người khác.
Lúc cao hứng nhất thì môi hắn là một đường thẳng, đôi mắt lại lạnh như dao, Mai Tố Tố đã gặp qua cảnh đó nhiều lần, mặc dù bọn họ đã xa nhau một thời gian dài, nhưng cũng không biết vì sao, có lẽ tính khí của người này rất đặc biệt hoặc có lẽ tính xấu của người này có quá nhiều mà Mai Tố Tố chỉ cần tùy tiện tưởng tượng liền có thể nhớ ra rất nhiều chuyện về hắn.
Mai Tố Tố rút tay ra khỏi tay hắn, Cơ Trường Uyên tựa hồ có chút không vui, nhíu mày, môi khẽ động, tựa hồ muốn nói gì đó. Mai Tố Tố không quan tâm đến hắn, cởi giày ra rồi lập tức trèo lên giường vào phía trong nằm.
Tuy nói rằng nàng muốn chăm sóc Cơ Trường Uyên, nhưng không hề nói sẽ ngồi bên giường chăm sóc hắn cả đêm, nàng cũng rất mệt mỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây