Cơ Trường Uyên đứng sững sờ, nửa ngày cũng không hoàn hồn, trên mặt kinh hỉ cùng ngạc nhiên đan xen hiện lên, trong mắt càng mang theo thần sắc khó có thể tin. Thân thể hắn không vững run rẩy, sau khi được Thôi Tổ An phía sau đỡ lấy, ánh mắt cũng không nỡ dời khỏi thân ảnh kia, tay nắm chặt cánh tay Thôi Tổ An, cuối cùng hốc mắt dần dần đỏ lên.
Thôi Tổ An không dám nhúc nhích, càng không dám nói chuyện, hắn ta cũng nhìn thấy, dường như bị kinh hách, lắc lắc đầu, còn giơ tay dụi dụi mắt lại xác nhận một lần nữa.
Mai Tố Tố phảng phất cảm nhận được tầm mắt phía sau, thân thể cứng đờ theo.
Thiếu nữ đối diện nhìn thấy Cơ Trường Uyên, thần sắc trên mặt trong nháy mắt biến đổi, thu liễm lệ khí trên mặt, chỉ vào Mai Tố Tố, làm nũng cáo trạng: “Biểu ca, tỳ nữ này trộm đồ, ta đang chuẩn bị đưa người đến quan phủ.”
Cơ Trường Uyên không nhìn nàng ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây