Mặc dù hơi đau lòng nhưng vẫn vui vẻ gật đầu, không bỏ con tép sao bắt con tôm. Nàng thầm mắng cẩu vương gia và tên họ Mạnh kia một phen nữa.
Buổi chiều, nàng bảo Lâm Đông dẫn nàng đi xem hiệu sách. Mai Tố Tố đi vào hiệu sách dạo một vòng, phía trước là cửa hàng, phía sau là viện tử, trong viện có bốn gian phòng to nhỏ đủ để bọn họ ở. Nàng cũng gặp vị Thường tú tài kia, nói chuyện mấy câu, cảm thấy không có vấn đề gì nên ấn dấu vân tay, trả tiền thuê nửa năm.
Sau khi giao tiền xong, Mai Tố Tố dẫn người đi tìm môi giới, cũng chính là người môi giới cho nàng mua nhóm người Lâm Đông. Nàng nghĩ hậu viện không lớn nên mua một nam nhân trung niên về.
Nghe người môi giới nói trước đó người này làm quản gia trong nhà quyền quý, sau đó cả gia đình phạm tội phải vào ngục nên ông ta bị bán. Người này vô cùng thích hợp, Mai Tố Tố vui vẻ trả tiền. Trên đường nàng mua chút thức ăn sau đó cùng nhau trở về.
Mấy hôm sau, cả nhà Thường tú tài dọn đi, Mai Tố Tố dẫn cả nhà nhỏ lớn đến phố chợ. Bọn họ thuê cửa hàng sách này ở sau phố chợ, nơi này yên tĩnh, chỉ là hơi vắng người. Chắc vì như thế nên cả nhà Thường tú tài mới không thu được nhiều lợi nhuận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây